Người dịch: Whistle
“Đúng vậy.” Kim Ưng mờ mịt:
“Chẳng lẽ… còn chỗ nào khác để lắp Nguyên Tinh?”
Nhưng Kim Ưng đã kiểm tra, không có chỗ nào tương tự, còn Nguyên Tinh trong rãnh, năng lượng bên trong đã bị hút cạn.
“Có khả năng là…”
Valla lên tiếng:
“Thứ điều khiển cỗ máy này không phải là Nguyên Tinh, mà là thứ có Nguyên Lực tinh khiết hơn, hùng hậu hơn.”
“Các vị chắc đã từng nghe nói đến, tộc ta có một thần khí trấn tộc, uy lực có thể hủy thiên diệt địa, thứ điều khiển nó cũng không phải là Nguyên Tinh, là Nguyên Tủy.”
“Nguyên Tủy!”
Kim Ưng sáng mắt, sau đó, ông ta lắc đầu:
“Thứ này, e là khó lấy được.”
Tuy rằng Nguyên Tủy vô dụng đối với phần lớn thế lực, nhưng lại là tài nguyên chiến lược quan trọng nhất của các tộc, cấm lưu thông bên ngoài.
Một khi phát hiện, chính là trọng tội.
Còn nếu như giao nộp, gần như là muốn gì được nấy.
Cho dù Ưng sào đã tồn tại ở Thạch Thành mấy chục năm, nhưng cũng không có Nguyên Tủy.
“Chưa chắc.” Chu Giáp đột nhiên cười, xòe bàn tay ra, trong tay hắn là một viên Nguyên Tủy:
“Ta có một viên.”
Không gian trở nên yên tĩnh.
Trịnh lão, Valla nhìn nhau, Kim Ưng thì vui mừng, vội vàng cầm Nguyên Tủy, lắp vào rãnh, khởi động lại.

Mười lăm phút sau.
Bốn người vây quanh Thông Thiên nghi.
Một màn sáng có thể cảm ứng được động tác tay xuất hiện ở giữa, theo Kim Ưng vung tay, chữ viết trên đó nhanh chóng lướt qua.
Đây là chữ viết của Công tộc, hiện giờ chỉ có Kim Ưng mới hiểu được, những người khác không thể nào hiểu.
“Tốt, tốt lắm.”
Kim Ưng vừa nhìn màn sáng, vừa nói:
“Chúng ta đoán không sai, Thông Thiên nghi quả thực có thể cảm ứng mảnh vỡ thế giới, thậm chí còn có thể đưa người vào, hoặc là đưa người từ bên trong ra ngoài.”
“Cỗ máy này là một trong những thành tựu quan trọng nhất của Công tộc, cũng vì có nó nên Công tộc mới bước vào thời kỳ bùng nổ sau mấy chục năm.”
Chu Giáp không đến gần cỗ máy, hắn đưa tay ra sờ, Chu Giáp cảm thấy Nguyên Tinh ngày càng gần, nhưng vẫn bị một lớp kim loại ngăn cách.
Chu Giáp liền hỏi:
“Có thể mở ra xem bên trong là gì không?”
“Có lẽ là được.”
Kim Ưng gãi đầu:
“Nhưng phải đợi đến khi ta hiểu rõ, đừng vội.”
“Kim Ưng.”
Valla xoa tay: “Bây giờ có thể đưa người vào mảnh vỡ thế giới hay không?”
Valla đã nóng lòng muốn thử.
“Chưa được.” Kim Ưng lắc đầu:
“Hiện giờ Thông Thiên nghi chỉ có thể dò xét mảnh vỡ thế giới trong phạm vi ba ngàn dặm xung quanh, mà trong phạm vi ba ngàn dặm, không có thế giới mới nào.”
“Ba ngàn dặm.”
Trịnh lão cau mày:
“E rằng mấy năm mới có một mảnh vỡ thế giới xuất hiện.”
Ba ngàn dặm tuy rằng không gần, nhưng đối với Khư Giới vô biên, thậm chí có thể nói là không tính được khoảng cách, đương nhiên sẽ không thường xuyên xuất hiện mảnh vỡ thế giới.
Mấy năm?
Không phải là không thể chờ đợi.
Nhưng đáng tiếc…
Tuy rằng năng lượng của Nguyên Tủy vượt xa Nguyên Tinh, nhưng Thông Thiên nghi lại là thứ tiêu hao năng lượng rất lớn, một viên Nguyên Tủy căn bản không thể nào duy trì lâu như vậy.
“Đúng vậy.”
Kim Ưng cũng cau mày:
“Có thể mở rộng phạm vi cảm ứng, nhưng phải cần Nguyên Tủy, hơn nữa, cho dù là đưa người vào hay là đón người ra, cũng cần năng lượng.”
“Chẳng trách… chẳng trách lục tộc, quân đội, đều cần Nguyên Tủy như vậy, thứ này đúng là thú nuốt vàng.”
Kim Ưng vẻ mặt khổ sở, dậm chân.
Nghiên cứu Thông Thiên nghi cần phải duy trì nó vận hành, cho dù tiêu hao khi vận hành bình thường không nhiều, nhưng một viên Nguyên Tủy cũng không duy trì được bao lâu.
Càng đừng nói đến chuyện khác.
“Nguyên Tủy…”
Trịnh lão trầm ngâm suy nghĩ:
“Chuyện này cứ để ta lo, ông cứ tiếp tục nghiên cứu đi.”
“Ừ.”
Kim Ưng rất tin tưởng Trịnh lão, gật đầu, tiếp tục trượt màn sáng:
“Ngoài hai điểm này ra, Thông Thiên nghi còn có thể cảm ứng được mảnh vỡ thế giới sắp rơi vào Khư Giới, nếu như ở gần, có thể phái người đến trước.”
“Hình như Huyền Thiên minh cũng có thể làm được chuyện này.”
“Chắc là bọn họ cũng đã kế thừa một phần kỹ thuật của Công tộc, nhưng tám chín phần mười là chỉ có thể cảm ứng được mảnh vỡ thế giới tương đối lớn.”
Chu Giáp khẽ động, đây là lần đầu tiên hắn biết, chẳng trách Huyền Thiên minh có thể cung cấp Nguyên Chất bảo dược cho 36 chi mạch ngoại môn.
Thì ra là vậy.
“Ừm…”
Màn sáng dừng lại, Kim Ưng nhìn chằm chằm chữ viết, nói:
“Thông Thiên nghi còn có một công năng là mượn một số thứ để hấp dẫn thế giới đã bị Khư Giới nuốt chửng rơi xuống gần đây.”
“Ý gì?” Valla khó hiểu.
“Chính là…”
Kim Ưng suy nghĩ một chút rồi nói:
“Dùng đồ vật độc nhất vô nhị của thế giới đó, thông qua Thông Thiên nghi để phóng đại lực hấp dẫn, khiến cho thế giới đó nhanh chóng rơi xuống gần đây.”
“Ví dụ như chiếc đồng hồ này của ta.”
Kim Ưng lấy ra một chiếc đồng hồ, ra hiệu:
“Hoặc là máu của ta, vì là đặc sản của Trái Đất, nên có cơ hội để hấp dẫn mảnh vỡ Trái Đất…”
“Im miệng!”
Trịnh lão sầm mặt:
“Chuyện này nghĩ đừng có nghĩ.”
“Có gì đâu?” Kim Ưng nhún vai:
“Ngươi và ta đều biết, sớm muộn gì Trái Đất cũng sẽ rơi xuống, nếu như mảnh vỡ rơi xuống gần đây, Ưng sào còn có thể chăm sóc.”
“Nếu như rơi xuống nơi khác…”
“Cửu tử nhất sinh!”
“Hơn nữa, đây chỉ là một khả năng, chưa chắc đã thành công, ít nhất, theo ghi chép trên Thông Thiên nghi, tỷ lệ thành công không cao.”
“Vậy cũng không được.” Trịnh lão nhìn chằm chằm Kim Ưng:
“Đừng có làm bậy.”
“Được rồi, dù sao chúng ta cũng không có đủ Nguyên Tủy.”
Kim Ưng bĩu môi, nhìn màn sáng:
“Còn có một tọa độ nữa… Ồ?”
“Làm sao vậy?”
Ba người nhìn Kim Ưng.
“Tọa độ này do người của Dao Trì cung cấp.”
Kim Ưng ánh mắt lóe lên:
“Theo như miêu tả, Công tộc đã dùng kỹ thuật của Dao Trì để xây dựng một thiết bị dịch chuyển không gian ở đây, có thể đưa người đến nơi cách xa vô số năm ánh sáng.”
“Lúc gặp thiên phạt, vì không thể nào chống đỡ, nên đã đưa một số người chạy trốn.”
0.48994 sec| 2386.117 kb